Với yêu thì sẽ có ghét, và bạn phải tìm ra một vài đối tượng để chú ý đến. Cho nên nếu bạn càng yêu thì bạn sẽ càng ghét. Đó là cái giá mà con người phải trả. Nên nhớ điều này, yêu và ghét đồng hành cùng nhau hoặc không bao giờ có cả hai.
Ghét sẽ mất không phải bởi bạn làm bất kỳ điều gì, mà bởi nhận biết nhiều hơn, tỉnh táo hơn, cảnh giác hơn. Trở nên ý thức và bạn sẽ ở trung tâm của mình, và không ai sẽ có khả năng mang bạn đi xa khỏi trungtâm của bạn.
Ngay bây giờ, bất kỳ ai cũng có thể thực hiện điều đó. Một số thực hiện điều đó bởi yêu, một số khác thực hiện điều đó bởi ghét, nhưng bất kỳ ai cũng có thể mang bạn đi xa khỏi trung tâm của bạn. Thiếu tỉnh thức bất kỳ ai đến và mang bạn đi xa khỏi trung tâm của mình.
Tỉnh táo có nghĩa là trung tâm, liên tục định tâm bên trong. Vậy thì cả hai, yêu và ghét biến mất. Chỉ khi cả hai biến mất thì bạn trong tĩnh lặng.
Thực sự những triệu chứng của bạn là quá giống nhau. Khi bạn ngập chìm trong ghét, bạn không thể ngủ. Khi bạn chìm đắm trong yêu, huyết áp của bạn tăng, và khi bạn ngập chìm trong ghét, huyết áp của bạn cũng tăng. Tất cả triệu chứng là như nhau: Bạn trở nên căng thẳng. Khi một người nào đó đang yêu, người đó trở nên mệt mỏi, kiệt sức– cũng như vậy với ghét. Cả hai đều căng thẳng.
Bạn không thể thoải mái trong yêu hoặc trong ghét, bạn chỉ có thể thoải mái nếu không có gì bên trong bạn, không yêu hoặc không ghét. Thế rồi bạn vẫn giữ nguyên trong chính bạn, một mình trong chính tâm thức bạn. Bạn tồn tại mà không có bất kỳ ai khác, người khác trở thành vớ vẩn: bạn định tâm.
Vậy thì lòng trắc ẩn sẽ xuất hiện. Nó là hiện tượng theo sau khi có sự định tâm. Lòng trắc ẩn không phải yêu hoặc ghét, không phải là thu hút hoặc cự tuyệt, nó là khía cạnh hoàn toàn khác. Đó chỉ là bản thể bạn, di chuyển theo chính bạn, sống vì chính bạn. Có thể có nhiều người thu hút tới bạn, có thể có nhiều người cự tuyệt bạn, nhưng đó chỉ là những phóng chiếu của họ – đó là rắc rối của họ. Bạn không có liên quan.
Osho