Tự do chứ không có thể được ban tặng; tự do là cái gì đó nảy sinh, được hình thành khi nào bạn không tìm kiếm nó; “Tự Do” tới chỉ là khi nào bạn biết bạn đang là một tù nhân của tính sở hữu thuộc tâm lý cá nhân, khi nào bạn biết được hoàn toàn cho chính bản thân mình tình trạng đang bị ràng buộc vào những điều kiện(hữu vi), khi mà bạn biết rõ ràng bạn đang được tổ chức và đào tạo theo mô hình-mô thức-khuôn mẫu-giáo điểu-niềm tin và lý tưởng bởi xã hội, văn hóa, theo truyền thống, được tổ chức bởi bất cứ điều gì bạn đã được bảo. Tự do là trật tự - Tự Do không bao giờ là rối loạn – và con người phải có tự do, hoàn toàn, cả bên ngoài lẫn bên trong; không có tự do không có sự minh bạch; không có sự tự do bạn không thể yêu thương; không có sự tự do bạn không thể tìm thấy sự thật; không có sự tự do bạn không thể vượt qua được những giới hạn của tâm trí. Bạn cần phải đòi hỏi điều đó với tất cả con người của bạn. Khi bạn rất quan tâm đến yêu cầu điều đó, bạn sẽ tìm ra cho chính mình những gì là trật tự - trật tự không phải là những điều sau đây của một mô hình, một thiết kế; nó cũng không phải là kết quả của thói quen.
J. Krishnamurti, Bombay, India, January 1968 Collected Works. Vol. VIII