Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015
Tình yêu là cái không thể biết.
J.Krishnamurti: Tình yêu là cái không thể biết.
Nó có thể được thực hiện chỉ khi bạn tìm hiểu được những gì là "ich kỷ'-"ganh tỵ"-'chiếm hữu"....Nơi bản thân được thấu hiểu và vượt qua. Chỉ khi nào TÂM tự do hoàn toàn THOÁT KHỎI từ những gì đã được biết đến trong quá khứ, sau đó duy nhất sẽ có YÊU THƯƠNG. Vì vậy, chúng ta phải tiếp cận tình yêu thuong tự nhiên, mà không có động lực TÂM LÝ thúc đẩy tích cực.
Tình yêu với hầu hết chúng ta là gì? Với chúng ta, khi chúng ta yêu thương, trong đó có sở hữu, thống trị, hoặc sự giúp đở. Từ sở hữu này xảy ra ghen tuông và nỗi lo sợ mất mát, và chúng ta hợp thức hóa bản năng sở hữu này. Từ chiếm hữu nảy sinh ghen tuông và những cuộc xung đột vô số mà mỗi người đều quen thuộc. Sở hữu, sau đó, không phải là tình yêu. Cũng không phải là tình yêu tình cảm. Để có tình cảm, có cảm xúc không bao gồm tình yêu. Độ nhạy và cảm xúc chỉ là những cảm giác.
. . . Bản chất của Yêu thương vốn một mình có thể làm biến đổi tâm thần, điên cuồng, rối loạn, và xung đột. Không có hệ thống, không có lý thuyết về cánh tả hoặc cánh hữu có thể mang lại hòa bình và hạnh phúc cho con người. Ở đâu có tình yêu, không có chiếm hữu, không có ghen tị; đố kị. Có lòng thương xót và lòng bi mẫn, không phải với lý thuyết, nhưng thực sự cho vợ và cho con cái, cho người hàng xóm của bạn và cho kẻ tôi tớ. . . . Bản chất của Yêu thương vốn một mình có thể mang lại lòng thương xót và vẻ đẹp, trật tự và hòa bình. Có tình yêu với phép lành của nó khi "cái TÔI" không HOẠT ĐỘNG.