SỰ KHÁT KHAO VÀO CÁI KHÔNG THỂ BIẾT ĐƯỢC
Bạn muốn tôi nói cho bạn biết sự thật là gì. Sự không thể diễn tả có thể được đưa vào từ ngữ? Bạn có thể suy lường điều gì đó vô lượng? Bạn có thể bắt gió trong nắm tay của bạn? Nếu bạn làm thế, là gió? Nếu bạn đo lường rằng đó là vô lượng, đó là có thật chăng? Nếu bạn xây dựng nó, là nó thực sự? Chắc chắn không phải là, cho thời điểm này mà bạn mô tả một cái gì đó không thể tả, nó không còn là sự thật. Khoảnh khắc bạn biên dịch trong cái không thể biết vào cái được biết đến, nó không còn là cái không thể biết được. Tuy nhiên, đó là những gì chúng ta đang ao ước vào. Tất cả thời gian chúng ta muốn biết đến bởi vì sau đó chúng ta sẽ có thể tiếp tục, sau đó chúng ta sẽ có khả năng, chúng ta nghĩ rằng, để nắm bắt đuợc hạnh phúc tối hậu, sự vĩnh cửu. Chúng ta muốn biết bởi vì chúng ta không hài lòng, bởi vì chúng ta đang phấn đấu một cách khổ sở, bởi vì chúng ta đã mòn mỏi, bị suy thoái. Tuy nhiên,
thay vì nhận ra sự kiện đơn giản - rằng chúng ta đang bị suy thoái, rằng chúng ta là ngu si đần độn, mệt mỏi, trong tình trạng hỗn loạn, chúng ta muốn tránh xa, di chuyển ra khỏi những gì đang được biết đến vào cái chưa biết được, mà lại sẽ trở thành cái đã biết được và vì thế chúng ta không bao giờ có thể tìm thấy sự thật .
J. Krishnamurti, The Book of Life