
Angela Nguyen
Yên lặng tự nguyện chỉ qua quan sát,nhận biết nó không thể bịáp đặt
Đang là quan trọng vô vàn so với trở thành. Đang là không đối nghịch với đời sống; nếu nó là đối nghịch hoặc chống đối, lúc đó tâm lý phóng chiếu muốn trở thành, muốn mọi việc theo ý mình liền bản ngã đang có đấy ,cái trí không còn tinh khiết trung thực nhận biết sự kiện đang là.
Khi tâm lý trở thành hoàn toàn kết thúc, vậy thì có đang là. Nhưng đang là này không cố định; nó không là chấp nhận và cũng không phủ nhận .
Đang là không nằm trong lãnh vực của luân lý và đạo đức xã hội. Nó phá tan những công thức xã hội đặt ra. Đang là này là sự sống tự nhiên, không là cái khuôn mẫu của sống. Nơi nào sự sống có mặt nơi đó không có sự hoàn hảo; hoàn hảo là một ý tưởng, một từ ngữ; sự sống đang là, vuợt khỏi mọi công thức của lý trí ,suy nghĩ. Khi các từ ngữ, các tiêu biểu và các khuôn mẫu không còn áp đặt ,ngăn che cái trí ,sự nhận biết đang là có tĩnh lặng ,tinh khiết và vô nhiễm trong nó.
Suy nghĩ không thể dù làm điều gì nó muốn, sáng chế tĩnh lặng này; bộ não cùng tất cả những hoạt động phức tạp và tinh tế của nó phải yên lặng tự nguyện, mà không có sự hứa hẹn của mọi phần thưởng giả đối hay an toàn nào. Chỉ đến lúc đó cái trí tự do toàn bộ mới có thể nhạy cảm, nhận biết mọi sự kiện quanh ta ,trong ta đang sống động và tĩnh lặng. Bộ não đang hiểu rõ những hoạt động riêng của nó, kín đáo hay lộ liễu, nó là nền tảng trong thiền định, nếu không có nó thiền định chỉ là tự dối gạt, tự thôi miên, mà không có ý nghĩa gì cả. Sự tĩnh lặng tự nhiên là suối nguồn mọi sáng tạo.
Chấp nhận ,phủ nhận ,lý luận vẫn còn trong mù mờ.Các sự kiện đang là “đang thấy ,đang nghe ,đang nói,đang đi,đang ăn,đang làm...nếu có chỉ trích , bênh vực ,phán xét,đánh giá hay đồng hóa cùng sự kiện “Đang thấy của bộ não đang tham gia, thế thì có xung đột khi có sự thôi thúc để thành tựu, cùng những thất vọng không tránh khỏi của nó; tham vọng, xung đột cùng những ganh đua tàn nhẫn và khôn khéo của nó; là những bộ phận của xung đột không ngừng nghỉ này, để trở thành, để đạt được, để thành công theo yếu muốn hẹp hồi của bản ngã.
Đang hiểu rõ không đến vào ngày mai; nó là ngay lúc này đang là hoặc không bao giờ; “Đang thấy,đang biết” là ngay tức khắc; khi từ bộ não ý nghĩa biểu thị của “đang thấy”, đang nhận biết, hoàn toàn được “Đang thấy” không bị lý luận, không bị toan tính. Do bởi sợ hãi ,ham muốn trở thành ,suy nghĩ,lý trí bám níu vào cái đã biết mới thường xuyên ngăn che “đang thấy”, đang nhận biết,đang hiểu rõ. Sợ hãi, cùng những phòng vệ của nó và sự kiên quyết của nó, là nguồn gốc của xung đột. “Đang thấy” không những bằng bộ não nhưng còn vượt khỏi nó. Đang thấy sự kiện mang lại hành động riêng của nó, hoàn toàn khác biệt hành động của ý tưởng, suy nghĩ từ cái đã biết; hành động từ ý tưởng, suy nghĩ, nuôi dưỡng xung đột; hành động lúc đó là một phỏng đoán, so sánh với những công thức, với ý tưởng, đã biết cũ kỹ và việc này tạo ra xung đột với cái đang là mới mẻ. Mọi tâm lý áp đặt lên những cái đang là xung đột sẽ liên tục không có kết thúc.
Khi tâm lý trở thành hoàn toàn kết thúc, vậy thì có đang là. Nhưng đang là này không cố định; nó không là chấp nhận và cũng không phủ nhận .
Đang là không nằm trong lãnh vực của luân lý và đạo đức xã hội. Nó phá tan những công thức xã hội đặt ra. Đang là này là sự sống tự nhiên, không là cái khuôn mẫu của sống. Nơi nào sự sống có mặt nơi đó không có sự hoàn hảo; hoàn hảo là một ý tưởng, một từ ngữ; sự sống đang là, vuợt khỏi mọi công thức của lý trí ,suy nghĩ. Khi các từ ngữ, các tiêu biểu và các khuôn mẫu không còn áp đặt ,ngăn che cái trí ,sự nhận biết đang là có tĩnh lặng ,tinh khiết và vô nhiễm trong nó.
Suy nghĩ không thể dù làm điều gì nó muốn, sáng chế tĩnh lặng này; bộ não cùng tất cả những hoạt động phức tạp và tinh tế của nó phải yên lặng tự nguyện, mà không có sự hứa hẹn của mọi phần thưởng giả đối hay an toàn nào. Chỉ đến lúc đó cái trí tự do toàn bộ mới có thể nhạy cảm, nhận biết mọi sự kiện quanh ta ,trong ta đang sống động và tĩnh lặng. Bộ não đang hiểu rõ những hoạt động riêng của nó, kín đáo hay lộ liễu, nó là nền tảng trong thiền định, nếu không có nó thiền định chỉ là tự dối gạt, tự thôi miên, mà không có ý nghĩa gì cả. Sự tĩnh lặng tự nhiên là suối nguồn mọi sáng tạo.
Chấp nhận ,phủ nhận ,lý luận vẫn còn trong mù mờ.Các sự kiện đang là “đang thấy ,đang nghe ,đang nói,đang đi,đang ăn,đang làm...nếu có chỉ trích , bênh vực ,phán xét,đánh giá hay đồng hóa cùng sự kiện “Đang thấy của bộ não đang tham gia, thế thì có xung đột khi có sự thôi thúc để thành tựu, cùng những thất vọng không tránh khỏi của nó; tham vọng, xung đột cùng những ganh đua tàn nhẫn và khôn khéo của nó; là những bộ phận của xung đột không ngừng nghỉ này, để trở thành, để đạt được, để thành công theo yếu muốn hẹp hồi của bản ngã.
Đang hiểu rõ không đến vào ngày mai; nó là ngay lúc này đang là hoặc không bao giờ; “Đang thấy,đang biết” là ngay tức khắc; khi từ bộ não ý nghĩa biểu thị của “đang thấy”, đang nhận biết, hoàn toàn được “Đang thấy” không bị lý luận, không bị toan tính. Do bởi sợ hãi ,ham muốn trở thành ,suy nghĩ,lý trí bám níu vào cái đã biết mới thường xuyên ngăn che “đang thấy”, đang nhận biết,đang hiểu rõ. Sợ hãi, cùng những phòng vệ của nó và sự kiên quyết của nó, là nguồn gốc của xung đột. “Đang thấy” không những bằng bộ não nhưng còn vượt khỏi nó. Đang thấy sự kiện mang lại hành động riêng của nó, hoàn toàn khác biệt hành động của ý tưởng, suy nghĩ từ cái đã biết; hành động từ ý tưởng, suy nghĩ, nuôi dưỡng xung đột; hành động lúc đó là một phỏng đoán, so sánh với những công thức, với ý tưởng, đã biết cũ kỹ và việc này tạo ra xung đột với cái đang là mới mẻ. Mọi tâm lý áp đặt lên những cái đang là xung đột sẽ liên tục không có kết thúc.
JKrishnamuti