Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

HUỲNH HOÀNG và LÊ HIẾN THẢO LUẬN về PHỦ ĐỊNH là HÌNH THỨC CAO NHẤT của SÁNG TẠO



 PHỦ ĐỊNH là HÌNH THỨC CAO NHẤT của SÁNG TẠO

Lê Hiến: "CHÚ TÂM" và "CHÚ Ý trong QUAN SÁT" từ khoảnh khắc đến khoảnh khắc trong "SỐNG". Thì có thể phát hiện PHẢN ỨNG của BẢN THÂN. NÓ cần "NHẬN THỨC TRỌN VẸN" một cách SÂU SẮC giữa  "ANH" với "TÔI" để thấy rõ những gì đang hiện hữu.. Đó là sự nhận thức trực tiếp trong "TƯƠNG QUAN" đang HIỆN HỮU.. "TỰ BIẾT MÌNH ĐANG..." Sự NHẬN THỨC là CẦN THIẾT qua từng chặp-từng chặp

 Chien Meta:Vâng. 2 bác cứ nói chuyện ạ. Giờ con bận, lúc nào con online thì sẽ đọc ạ.
Lê Hiến: Nếu mỗi người không “TỰ NHẬN THỨC RÕ” mọi PHẢN ỨNG của CHÍNH MINH sẽ SINH RA "HỖN LOẠN" trong “TƯƠNG GIAO”

Lê Hiến:Tâm trí quá bận rộn với "SUY NGHĨ" và "Ý NGHĨ" trở thành QUAN TRỌNG. TƯ TƯỞNG trở thành "QUAN TRỌNG". TÂM TRÍ trở thành QUAN TRỌNG. Cái "NGÃ" trở thành "HÀNG ĐẦU"... Hay chỉ quan tâm đến "Ý NGHĨ"... Mọi thứ khác bỏ lại phía sau...
Huỳnh Hoàng: TÂM TRÍ cũng có DỤNG của nó nhưng vì con người lầm lẫn cho đó là TÔI vì thế đánh mất mình, TÂM TRÍ là người đày tớ tốt nhung là người chủ xấu. Việc là chúng ta nhin ra và thấy đựợc chinh minh đang... Nhận thức rõ về bản thân chính mình bằng cách “TỰ BIẾT” sẽ mang lại cho “TÂM TRÍ TỰ DO”
Huỳnh Hoàng: Có thể nào tắt mở TÂM TRÍ như tắt mở một bóng đèn
Lê Hiến: Có thể thưa anh...! Điều đó tùy thuộc vào bản thân của mỗi người
Huỳnh Hoàng: Chỉ có việc duy nhất là trở về với THỰC TẠI cái ĐANG LÀ
Lê Hiến: Đang là gì..? thưa anh? Và là THỰC TẠI nào?
Huỳnh Hoàng: THỰC TẠI là cái duy nhất đang hiện hữu tất cả cái còn lại chỉ là GIẤC MƠ của ta.
Lê Hiến: Đó chỉ là một mớ "LÝ THUYẾT"...
Huỳnh Hoàng: Nếu không có lý thuyết tôi và bạn không thể nói chuyện
Lê Hiến:  Tôi đang tìm hiểu và khám phá chính bản thân mình qua "TƯƠNG GIAO" trong MỐI QUAN HỆ với Anh bây giờ. Tôi hoàn toàn “KHÔNG” có LÝ THUYẾT nào cả thưa anh...!
Huỳnh Hoàng: Lý thuyết là cái bảng đen mà ta viết phấn trắng lên nó để có thể nhận biết
Lê Hiến: Hiện giờ “TÔI HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ LÝ THUYẾT GÌ CẢ...!!!”
Huỳnh Hoàng: Ngôn ngữ của bạn là gì?
Lê Hiến: Thật sự “TÔI” không có “LÝ THUYẾT” nào về Anh lúc này.
Huỳnh Hoàng: Nó là phương tiện  cần thiết và không cần thiết
Lê Hiến: Tô không biết vế Anh…Nên TÔI không có KINH NGHIỆM-KIẾN THỨC hay LÝ THUYẾT về Anh. Thật sự trong TÔI là thế...!
Huỳnh Hoàng: Ngay tại đây là cái không thể nói gì, nó là vô ngôn
Điều vừa nói cũng là LÝ THUYẾT
Lê HIến: Tôi hoàn toàn không có lý thuyết "VÔ NGÔN" luôn... Chỉ trong khi trò chuyện với Anh có thể TÔI phát hiện được bản thân TÂM TRÍ là gì…!
Huỳnh Hoàng: Khi viết dòng chữ này thì AI viết?
Lê Hiến: Trong TƯƠNG GIAO với ANH. TÔI có thể phát hiện bản thân qua phản ứng và cảm xúc hiện giờ...
Huỳnh Hoàng: Phải chăng là TÂM TRÍ ?
Lê Hiến: TÔI đang phát hiện từng khoảnh khắc... Thưa anh…!
Huỳnh Hoàng: NHÂN BIẾT rằng Tôi viết với cảm xúc .... là THƯC TẠI
Lê Hiến: Tôi hoàn toàn chưa có LÝ THUYẾT đó cho bây giờ.
Huỳnh Hoàng: Bây giờ là VÔ NGÔN
........
Lê Hiến:  Không biết VÔ NGÔN hay gì, gì cả...!!! Cái trí đang theo dõi từng tí,,, từng tí... một
Huỳnh Hoàng: Cái TRÍ nào vậy
Lê Hiến: Xem điều gì mà bản thân đang hiện hữu trong giây phút này qua TƯƠNG GIAO. Chỉ là cái trí đang quan sát...Chí có thế hiện giờ...trong lúc trò chuyện với Anh
Hùnh Hoàng: chỉ có sự QUAN SÁT mà không có NGƯỜI QUAN SÁT
Lê Hiến: Hoàn toàn KHÔNG BIẾT LÝ THUYẾT đó. Duy nhất chí có QUAN SÁT hiện giờ
Huỳnh Hoàng: Điều vừa nói đó cũng là lý thuyết
Lê Hiến: Xem điều gì hay ý gì có thể xuất hiện. Thưa anh hoàn toàn không có Lý Thuyết gì ở đây cả...Quan sát xem những gì có thể xảy ra, nơi bản thân chính mình qua "TƯƠNG GIAO vói ANH". Hoàn toàn không có KINH NGHIÊM hay LÝ THUYẾT nào kèm theo.
Huỳnh Hoàng: Điều vừa nói là gì ? Nếu không dùng phương tiện hay lý thuyết
Lê Hiến: Đó điều đang trò chuyện với Anh
Huỳnh Hoàng: Kinh nghiệm là QUI ĐỊNH
Lê Hiến: Hiện giờ TÔI không có LÝ THUYẾT hay KINH NGHIỆM nào về Anh cả. Hoàn toàn là không có
Huỳnh Hoàng: chỉ có NHÂN BIẾT là ĐỦ
Lê Hiến:KHÔNG BIẾT” điều này luôn. Ngay lúc này, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì cả. Chỉ thế…Đó là cái đang hiện hữu. NGAY BÂY GIỜ
HOÀN TOÀN KHÔNG LÝ THUYẾT hay KINH NGHIÊM nào cả.
Huỳnh Hoàng: Xin lỗi thấy nhằm, NHẬN BIÊT là đủ, còn KHÔNG BIẾT thì Không hiểu???!
VẪN LÀ NHẬN BIẾT....TỪNG GIÂY PHÚT..
Lê Hiến: THÀNH THẬT "TÔI" hoàn toàn KHÔNG BIẾT GÌ CẢ
NGAY LÚC NÀY.
Huỳnh Hoàng: chỉ có NHẬN BIẾT không có TÔI
Lê Hiến: Đó là SỰ THẬT nơi BÃN THÂN. Hoàn toàn không có lý thuyết hay kinh nghiệm về TÔI hay về Anh trong lúc này.
Huỳnh Hoàng: SỰ THẬT luôn đúng với tất cả chớ không phải của bản thân
Lê Hiến: Muốn bắt đầu từ "KHÔNG BIẾT GÌ". Bản thân hiện giờ là "KHÔNG BIẾT GÌ CẢ". Từ bản thân không biết gì đang trò chuyện cùng Anh
Huỳnh Hoàng: NHẬN BIẾT là BIẾT cái KHÔNG BIẾT GÌ
Lê Hiến: Tôi muốn bắt đầu từ cái "BẢN THÂN hoàn toàn KHÔNG BIẾT" đó
để tiếp xúc trò chuyện cùng Anh
Huỳnh Hoàng: KHÔNG BIẾT GÌ VẪN LÀ QUI ĐỊNH CỦA BẠN
Lê HiếnHoàn toàn hiện giờ “KHÔNG CÓ Ý NGHĨ NÀO CẢ” chỉ có thế thôi
.. Không ngoài gì khác. Thế thì chả có gì là QUY ĐỊNH. Khi TÔI NÓI THẲNG và THÀNH THẬT với Anh rằng “TÔI KHÔNG GÌ”. Thật sự TÔI KHÔNG BIẾT gì cả, chỉ có thế thôi, thì có gì đâu mà bị "QUY ĐỊNH với KHÔNG QUY ĐỊNH".
Huỳnh Hoàng: khi nói KHÔNG BIÊT GÌ tức bạn ĐÃ BIẾT CÁI KHÔNG BIẾT GÌ. Khi nói TỰ DO bạn không có TƯ DO
Lê Hiến: Tôi một lần nữa thành thật với Anh rằng "TÔI hoàn toàn KHÔNG BIẾT GÌ CẢ". Chỉ có thế thôi.
Huỳnh Hoàng: Tùy bạn
Lê Hiến: TÔI KHÔNG CÓ NHỮNG Ý NGHĨ-KIẾN THỨC hay BẤT KỲ KINH NGHIỆM nào KÈM THEO. Đó đang là bản thân hiện giờ...Từ đây CHÚNG TA trò chuyện.
Huỳnh Hoàng: Khi nói tôi không SUY NGHĨ tức là gì? Phải chăng đang suy nghĩ.
Lê Hiến: Thưa hiện giờ không.
Huỳnh Hoàng: Từ cái KHÔNG ta nói chuyện ,rất hân hạnh
Lê Hiến: Anh hiểu được ý TÔI.
Huỳnh Hoàng: Tất cả là MỘNG nếu ta đem TÂM TRÍ BẢN NGÃ vào đây
Lê Hiến: TÔI KHÔNG CÓ NHỮNG Ý NGHĨ-KIẾN THỨC hay BẤT KỲ KINH NGHIỆM nào KÈM THEO. Vậy, bây giờ chúng ta muốn bắt đâu từ đâu?
Bắt đầu từ cái gì?
Huỳnh Hoàng: TỰ CÁI KHÔNG... Ta có thể nói gì về cái KHÔNG…?
Lê Hiến: Được rồi Anh muốn bắt đầu từ "CÁI KHÔNG"
Huỳnh Hoàng:
........
Lê Hiến: Vậy, theo anh cái không là gì?
Huỳnh Hoàng:
.. ........
Lê Hiến: Bây giờ TÔI muốn thâm nhập vào cái KHÔNG này thưa Anh
Huỳnh Hoàng: VÔ NGÔN vẫn là nói gì đó....
Lê Hiến: Đó là điều mà TÔI cần HIỆN GIỜ…
Vì TÔI hoàn toàn KHÔNG BIẾT về "CÁI KHÔNG" hay bấy kỳ lý thuyết nào về cái "KHÔNG".
Huỳnh Hoàng: Bạn muốn tôi nói cái tôi không thể nói, KHÔNG THỂ BIẾT...
Lê Hiến: TÔI muốn THÂM NHẬP vào "NÓ". Vào lúc này Anh có Thể chứ?
Huỳnh Hoàng: TÂM TRÍ HỮU HẠN muốn biết cái VÔ HẠN?
Lê Hiến: Hãy cho qua những gì “KHÔNG CẦN THIẾT” trong lúc này.
Huỳnh Hoàng: Quả thật TÔI KHÔNG THỂ....
Lê Hiến: Như những gì làm trở ngại cho "THÂM NHẬP" vào cái mà Anh nói "KHÔNG". Vì sao TÂM TRÍ Anh "KHÔNG CHO PHÉP" THÂM NHẬP vào cái "KHÔNG"…?
Vì sao TÂM TRÍ Anh "KHÔNG CHO PHÉP" THÂM NHẬP vào cái "KHÔNG"…? Ngay bây giờ
Huỳnh Hoàng: “NÓ” là “VÔ THỦY VÔ CHUNG” là nguồn gốc của tất cả …
Lê Hiến: TÔI KHÔNG CẦN NHỮNG LÝ THUYẾT NÀY…Với TÔI CHÚNG LÀ VÔ NGHĨA.
Huỳnh Hoàng: Tâm trí là hữu hạn so với cái VÔ HẠN là NÓ
Lê Hiến: Mọi “LỜI LẼ” hay "LÝ THUYẾT" Anh đưa ra lúc này... Thật KHÔNG CÓ GÌ là QUAN TRỌNG.
 Huỳnh Hoàng: Nó là cái ý nghĩa cuối cùng của bạn, con người luôn tìm cái có giá trị ,cái gì là giá trị?
Lê Hiến: TÔI muốn đi thẳng vào cái KHÔNG
 Huỳnh Hoàng: Tùy bạn....
Lê Hiến: Tôi nói với Anh rằng Bản thân TÔI KHÔNG CÓ LÝ THUYẾT NÀO mà TÔI đã BIẾT TRƯỚC. Đó là cái TÔI muốn bắt đầu
TÔI muốn đi thẳng vào cái KHÔNG. Tôi KHÔNG MUỐN đi vào những gì đã BIẾT TRƯỚC.
 
Huỳnh Hoàng: Đã nói với bạn rồi, bạn muốn đi thẳng vào cái KHÔNG thì bạn cứ đi ,cái bạn thấy không phải là “NÓ”.
 Lê Hiến: Kết luận Anh có được. Anh lấy từ đâu mà Anh cho rằng "KHÔNG là NÓ". TÔI đang "NGHI NGỜ". Anh có thể làm sáng tỏ điều này...
Huỳnh Hoàng: Tâm trí hữu hạn muốn thấy cái VÔ HẠN là bất khả
Lê Hiến: Chỉ là "MỚ LÝ THUYẾT" không có giá trị cho hiện giờ.
Huỳnh Hoàng: Trong sự TỈNH LẶNG tuyệt đối bạn mới có khả năng thâm nhập vào NÓ.
Lê Hiến: Vì sao TÂM TRÍ bám chặt vào "MỚ LÝ THUYẾT" "VÔ HỒN" đó cho HIỆN GIỜ. TÔI KHÔNG CẦN BIẾT PHẢI Trong sự TỈNH LẶNG tuyệt đối bạn mới có khả năng thâm nhập vào NÓ. Theo những kiến thức này.
Huỳnh Hoàng: Tùy bạn, điều mình không trải nghiệm luôn vô ích  khi nghe người khác nói.
Lê Hiến: Tôi đang nghe Anh trò chuyện thật sự.
Huỳnh Hoàng: Ai uống NÓNG LẠNH tự biết ,biết nói gì với bạn
Lê Hiến: Nhưng, TÔI ĐANG PHỦ ĐỊNH TOÀN BỘ LÝ THUYẾT
Với TÔI bây giờ "LÝ THUYẾT" là VẬT CHƯỚNG NGẠI" là “GIỚI HẠN” cho “TÂM TRÍ”.
Huỳnh Hoàng: Sao bạn biết là lý thuyết khi mình chưa trải nghiệm
Lê Hiến: Chỉ trong vòng "LÝ THUYẾT" SUÔNG
và làm hạn hẹp cái TRÍ.
Huỳnh Hoàng: Khi trải nghiệm nó là sự thật
Lê Hiến: TÔI KHÔNG PHẢI là TRẢI NHIỆM
TÔI KHÔNG CÓ KINH NGHIỆM qua TRẢI NGHIỆM.
Huỳnh Hoàng: Cái trí nào ,muốn biết, muốn có giá tri....gì nữa nó là gì vậy?
Lê Hiến: Và TÔI KHÔNG CÓ KINH NGHIỆM-LÝ THUYẾT thuộc về những gì đã trải nghiêm. KIẾN THỨC thuộc về TRẢI NGHIỆM trong TÔI hoàn toàn "KHÔNG CÓ". TÔI hoàn toàn hiện giờ là "KHÔNG BIẾT GÌ CẢ". Từ những gì được gọi là TRẢI NGHIỆM thưa Anh

Huỳnh Hoàng: Tùy bạn ,bạn chưa uống nước nên diễn tả NÓNG LẠNH hơi khó với bạn.
Lê Hiến: TÔI có MẠT trong từng "KHOẢNH KHẮC"
TÔI HIỆN DIỆN trong từng "KHOẢNH KHẮC"
Huỳnh Hoàng: Bạn cứ giữ cái KHÔNG BIẾT đó và bạn cũng BIẾT thôi
Lê Hiến: TÔI KHÔNG PHẢI là TRẢI NHIỆM. Mà là “THỨC TỈNH”trong từng KHOẢNH KHẮC
Huỳnh Hoàng: Tại sao lại lập lại đó là gì?
Lê Hiến: NÓI lên điều cần NÓI
Huỳnh Hoàng: Khi THỨC TỈNH bạn không nói tôi THỨC TỈNH
Lê Hiến: NHẬN THỨC điều "CHƯA NHẬN THỨC" được
...NGAY BÂY GIỜ.
Huỳnh Hoàng: có việc rồi khi khác gặp lại bạn ,xin chào
Lê Hiến: Hãy vứt đi, mấy cái từ ngữ KHÔNG CẦN THIẾT
Chào anh.

Kết thúc cuộc trò chuyện