Cầu hỏi
từ bản thể sâu thẳm của bạn trở thành câu trả lời
để hỏi một cái gì đó có ý nghĩa – không đơn giản là trí tuệ mà là tồn tại, không chỉ là kiến thức của những câu nói mà là sống đích thực? Có một vài điều phải được nhớ. Bất kì điều gì bạn hỏi, đừng bao giờ hỏi câu hỏi đã được chế tạo sẵn, đừng bao giờ hỏi câu hỏi rập khuôn. Hỏi một cái gì đó ngay lập tức liên quan đến bạn, một cái gì đó có ý nghĩa với bạn, nó mang một vài thông điệp về sự chuyển hóa đối với bạn. Hỏi một câu hỏi mà cuộc đời bạn liên quan. Đừng hỏi những câu hỏi sách vở, đừng hỏi những câu hỏi vay mượn. Và đừng mang nặng bất kỳ câu hỏi nào từ quá khứ, bởi vì điều đó sẽ là ký ức của bạn, mà không phải bạn. Nếu bạn hỏi những câu hỏi vay mượn thì bạn sẽ không bao giờ có thể gặp câu trả lời đích thực. Thậm chí nếu câu trả lời được đưa ra, nó sẽ không đáp ứng được bạn và bạn sẽ không nắm bắt được nó. Câu hỏi vay mượn là vô nghĩa tích lũy nhiều kiến thức về bản thể mà không nhận biết về bản thể. Hỏi một cái gì đó bạn muốn hỏi. Khi tôi nói với bạn, tôi ngụ ý bạn là bạn tại chính thời điểm này, ở đây, bây giờ, ngay lập tức. Khi bạn hỏi một cái gì đó ngay lập tức, ở đây, bây giờ thì nó trở thành thực tại, nó không liên quan đến kí ức nhưng liên quan đến bản thể bạn. Điều thứ hai: Đừng hỏi bất kì câu hỏi nào có thể được trả lời vào thời điểm nào đó, nhưng nó lại không thay đổi bạn bằng bất kì cách nào. Đừng chỉ là sự tò mò mà không phải nhu cầu đòi hỏi thật sự.
Ngay lập tức, ở đây và bây giờ, tự nhiên, hãy cho phép câu hỏi nảy sinh bên trong bạn. Đừng mang một cái gì đó từ quá khứ, đừng mang một cái gì đó từ những người khác, đừng mang một cái gì đó từ những kinh sách. Hãy để nó xuất phát từ bạn. Và thậm chí nếu không có gì xuất hiện thì điều đó còn tốt hơn. Nếu không có câu hỏi xuất hiện và bạn cảm nhận sự trống rỗng sâu sắc, vậy thì điều đó là tốt. Sự trống rỗng đó là đích thực, nó là của bạn. Thậm chí trong sự trống rỗng đó, nhiều điều có thể xảy ra.
Nếu bạn hỏi theo kiểu này, từ bản thể sâu thẳm của bạn thì chính câu hỏi lại trở thành quá trình thiền. Đôi khi xảy ra rằng, chính câu hỏi của bạn trở thành câu trả lời. Nó xuất phát từ độ sâu hơn thì nó lại gần với câu trả lời hơn. Nếu bạn hỏi từ trung tâm bản thể bạn thì sẽ không có nhu cầu nào về câu trả lời, chính câu hỏi sẽ trở thành câu trả lời. Vì vậy mà tôi nó trở thành quá trình thiền. Nếu bạn có thể hỏi theo cách mà bạn liên quan toàn bộ trong nó và không có gì giữ bên ngoài câu hỏi thì bạn đã trở thành câu hỏi. Vậy thì không câu trả lời nào là cần đến. Thực tế là toàn bộ câu hỏi sẽ trở thành câu trả lời. Câu hỏi là nhu cầu từ bên ngoài chỉ bởi vì câu hỏi của bạn không sâu sắc. Những gì tôi đang nói là sự thực đối với sự tìm kiếm bên trong. Trong khoa học, hoặc với bất kỳ yêu cầu bên ngoài nào thì nó sẽ không là vậy. Có câu hỏi sẽ vẫn giữ nguyên là câu hỏi và câu trả lời sẽ phải được tìm kiếm. Nhưng với bản thể bên trong thì chính câu hỏi có thể trở thành câu trả lời, chính sự truy tìm của bạn có thể trở thành mục đích. Trong việc tìm kiếm bên trong, phương tiện và mục tiêu không phải là hai vấn đề riêng biệt. Chính phương tiện là mục tiêu.
Osho
để hỏi một cái gì đó có ý nghĩa – không đơn giản là trí tuệ mà là tồn tại, không chỉ là kiến thức của những câu nói mà là sống đích thực? Có một vài điều phải được nhớ. Bất kì điều gì bạn hỏi, đừng bao giờ hỏi câu hỏi đã được chế tạo sẵn, đừng bao giờ hỏi câu hỏi rập khuôn. Hỏi một cái gì đó ngay lập tức liên quan đến bạn, một cái gì đó có ý nghĩa với bạn, nó mang một vài thông điệp về sự chuyển hóa đối với bạn. Hỏi một câu hỏi mà cuộc đời bạn liên quan. Đừng hỏi những câu hỏi sách vở, đừng hỏi những câu hỏi vay mượn. Và đừng mang nặng bất kỳ câu hỏi nào từ quá khứ, bởi vì điều đó sẽ là ký ức của bạn, mà không phải bạn. Nếu bạn hỏi những câu hỏi vay mượn thì bạn sẽ không bao giờ có thể gặp câu trả lời đích thực. Thậm chí nếu câu trả lời được đưa ra, nó sẽ không đáp ứng được bạn và bạn sẽ không nắm bắt được nó. Câu hỏi vay mượn là vô nghĩa tích lũy nhiều kiến thức về bản thể mà không nhận biết về bản thể. Hỏi một cái gì đó bạn muốn hỏi. Khi tôi nói với bạn, tôi ngụ ý bạn là bạn tại chính thời điểm này, ở đây, bây giờ, ngay lập tức. Khi bạn hỏi một cái gì đó ngay lập tức, ở đây, bây giờ thì nó trở thành thực tại, nó không liên quan đến kí ức nhưng liên quan đến bản thể bạn. Điều thứ hai: Đừng hỏi bất kì câu hỏi nào có thể được trả lời vào thời điểm nào đó, nhưng nó lại không thay đổi bạn bằng bất kì cách nào. Đừng chỉ là sự tò mò mà không phải nhu cầu đòi hỏi thật sự.
Ngay lập tức, ở đây và bây giờ, tự nhiên, hãy cho phép câu hỏi nảy sinh bên trong bạn. Đừng mang một cái gì đó từ quá khứ, đừng mang một cái gì đó từ những người khác, đừng mang một cái gì đó từ những kinh sách. Hãy để nó xuất phát từ bạn. Và thậm chí nếu không có gì xuất hiện thì điều đó còn tốt hơn. Nếu không có câu hỏi xuất hiện và bạn cảm nhận sự trống rỗng sâu sắc, vậy thì điều đó là tốt. Sự trống rỗng đó là đích thực, nó là của bạn. Thậm chí trong sự trống rỗng đó, nhiều điều có thể xảy ra.
Nếu bạn hỏi theo kiểu này, từ bản thể sâu thẳm của bạn thì chính câu hỏi lại trở thành quá trình thiền. Đôi khi xảy ra rằng, chính câu hỏi của bạn trở thành câu trả lời. Nó xuất phát từ độ sâu hơn thì nó lại gần với câu trả lời hơn. Nếu bạn hỏi từ trung tâm bản thể bạn thì sẽ không có nhu cầu nào về câu trả lời, chính câu hỏi sẽ trở thành câu trả lời. Vì vậy mà tôi nó trở thành quá trình thiền. Nếu bạn có thể hỏi theo cách mà bạn liên quan toàn bộ trong nó và không có gì giữ bên ngoài câu hỏi thì bạn đã trở thành câu hỏi. Vậy thì không câu trả lời nào là cần đến. Thực tế là toàn bộ câu hỏi sẽ trở thành câu trả lời. Câu hỏi là nhu cầu từ bên ngoài chỉ bởi vì câu hỏi của bạn không sâu sắc. Những gì tôi đang nói là sự thực đối với sự tìm kiếm bên trong. Trong khoa học, hoặc với bất kỳ yêu cầu bên ngoài nào thì nó sẽ không là vậy. Có câu hỏi sẽ vẫn giữ nguyên là câu hỏi và câu trả lời sẽ phải được tìm kiếm. Nhưng với bản thể bên trong thì chính câu hỏi có thể trở thành câu trả lời, chính sự truy tìm của bạn có thể trở thành mục đích. Trong việc tìm kiếm bên trong, phương tiện và mục tiêu không phải là hai vấn đề riêng biệt. Chính phương tiện là mục tiêu.
Osho