Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015



J.KRISHNAMURTI: Bạn ngoảnh mặt quay đi với “TỰ BIẾT MÌNH”.
                                                                                            


            Thực trạng của thế giới và tình trạng thực tế của riêng bạn. Khi chúng ta nhìn thấy tất cả điều này, chiến tranh, bạo lực, bạo quyền, áp bức, bất công xã hội, nạn nghèo đói ở phía Đông, trái ngược với sự giàu có cực kỳ ở phía Tây, nhìn thấy tất cả điều này, không chỉ đơn thuần là tri thức, nhưng trên thực tế, quan sát nó nơi bản thân mình, trong cuộc sống hàng ngày của bạn, bạn phải chắc chắn thấy rằng, thực tế những việc làm đó, có phải là một cuộc cách mạng triệt để trong các hoạt động của sự tồn tại hàng ngày của bạn chăng? Và để mang lại một sự thay đổi phải có tự biết bản thân - biết được chính mình như những gì bạn hiện có, những nguyên nhân của hành động của mình, tại sao bạn là hung hăng, tàn bạo, ác độc, ghen tị, mâu thuẫn, xung đột tranh đua đầy thù hận, mà được thể hiện trong bản thân mình ra thế giới bên ngoài. Hy vọng, bạn thấy được điều này. “Sự Thật” là rõ ràng, không phải chỉ bằng tri thức để hợp lý hóa cho logic, bằng những lời nói hoa mỹ, lý trí, mà trước sự kiện thực tế nơi bản thân và thế giới bên ngoài, bởi vì bạn cảm nhận, thấy được nó. Nếu bạn không cảm thấy sâu sắc, mãnh liệt, tình trạng thực tế của thế giới, tình trạng thực tế của cuộc sống bản thân riêng của bạn, sau đó là…Bạn chạy trốn vào các hệ tư tưởng và lý thuyết theo lối mòn truyền thống. Bạn thật sự, không tiếp tục tìm hiểu, khám phá, phát hiện "sự thật" nơi bản thân chính mình trong từng khoảnh khác. Bạn ngoảnh mặt quay đi với “TỰ BIẾT MÌNH”.

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Vì sự tồn tại cảm nhận với ý thức của quá khứ còn đè nặng trên thân-tâm-trí não. Nỗi khổ-niềm đau là khó tránh khỏi.



J.Krishnamurti: "Sự ngây thơ chính là niềm đam mê"

Sự ngây thơ(vô tội) chính là niềm say mê. người ngây thơ, vô tội đã không nỗi đau, không nỗi khổ, mặc dù họ có hàng ngàn kinh nghiệm. Họ không bị những kinh nghiệm làm hư tâm, nhưng đằng sau những con đường mòn, hoặc cặn bã vết sẹo và những kỷ niệm. Tất cả việc xây dựng này, chất đống lại và sau đó cơn đau bắt đầu. Cơn đau được hình thành từ thời gian. Và nơi nào có thời gian, không có sự ngây thơ, vô tội. Niềm đam mê không sinh ra đau đớn. Cơn đau là kinh nghiệm(cặn bã của thời gian ghi lưu ở tế bào não bộ thuộc bộ nhớ ký ức), kinh nghiệm của cuộc sống hàng ngày, cuộc sống của nỗi khổ, niềm đau và niềm vui, nỗi sợ hãi và sự không chắc chắn (tự thấy-tự biết chính mình thường hằng ngay nơi vô thường). Người ta không thể thoát khỏi những kinh nghiệm, nhưng nó không phải là cần thiết mà họ trở thành cố hữu trong tâm trí.

Những nguồn(gốc rễ) gây ra mọi vấn đề, mâu thuẫn và nỗ lực tranh đấu liên tục. Lối thoát duy nhất là phải chết từng ngày sao cho tất cả những ngày đã qua. Chỉ có một tâm trí rõ ràng xóa sạch có được trong “TÂM” lòng đam mê-ngây ngất; không có niềm say mê, người ta không thể nhìn thấy gió giữa các mảng cỏ xanh tươi tốt hay áng mây bay trên nền trời xanh với đàn chim đang bay lượn hoặc sự phản chiếu của mặt trời hay mặt trăng trên mặt nước.  Hiện  không là yêu thương, nên không có niềm say mê ngây ngất… Vì sự tồn tại cảm nhận với ý thức của quá khứ còn đè nặng trên thân-tâm-trí não. Nỗi khổ-niềm đau là khó tránh khỏi.

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

SỢ ĐỐI MẶT VỚI TÂM KHÔNG LÀ GÌ NÊN CÁI “TÔI” CỐ GẮNG LẮP ĐẦY “KHOẢNG KHÔNG” BẰNG CÁCH VAY MƯỢN MỌI THỨ TỪ THẾ GIỚI BÊN NGOÀI





CUỘC TRÒ CHUYỆN ngày 23_04_2015

SỢ ĐỐI MẶT VỚI TÂM KHÔNG LÀ GÌ NÊN CÁI “TÔI” CỐ GẮNG LẮP ĐẦY “KHOẢNG KHÔNG” BẰNG CÁCH VAY MƯỢN MỌI THỨ TỪ THẾ GIỚI BÊN NGOÀI

Lê Hiến: Khánh Vân Ơi... Những cuộc trò chuyện giữa anh và em trong bầu không khí ôn hòa-thân thiện
            
Khánh Vân: Vâng ạ

Lê Hiến: Chủ đề anh và em trò chyện...
Muốn tìm hiểu và "TỰ KHÁM PHÁ" BẢN THÂN chính MÌNH. Con người “AI” cũng muốn tìm lại chính mình...Nhưng rất gian nan và khó khăn để THỰC HIỆN để “TỰ BIẾT MÌNH”.

Khánh Vân: Vâng

Lê Hiến: Không biết bắt đầu từ đâu..?

Khánh Vân: Thực ra lúc đầu ai cũng gặp khó khăn

Lê Hiến: Bây giờ em đã khá hơn...

Khánh Vân: Nhưng càng gò ép mình trong thiền càng thất bại

Lê Hiến: Thiền KHÔNG PHẢI là GÒ ÉP

Khánh Vân: Đúng vậy. Cứ thuận theo tự nhiên, chỉ cần tỉnh thức với mình và xung quanh mọi sự sẽ hé lộ

Lê Hiến: Vâng, khi ta có TỰ DO
Lúc KHỞI ĐẦU...
Cho QUAN SÁT
Để TÂM TRÍ KHÔNG BÁM CHẶT vào HẬU TRƯỜNG QUÁ KHỨ
TÂM TRÍ KHÔNG NHÌN QUA LĂNG KÍNH hay PHẢN ỨNG từ những gì đã biết...

Khánh Vân: Thực ra cái đó là hệ quả tất yếu nếu ta thực sự Thiền. Đừng cố gắng hay mong muốn gì về kết quả của nó

Lê Hiến: Chỉ có QUAN SÁT trong CHÚ TÂM

Khánh Vân: Khi bạn cảm nhận được vẻ đẹp của Thiền, bạn ko cần nỗ lực mà tự nhiên thiền luôn trong bạn

Lê Hiến: Khi anh trò chuyện anh như HOC SINH. Anh chưa biết những gì được gọi là kiến thức bản thân...
Chỉ duy nhất mang "NĂNG LƯỢNG" vào CHÚ TÂM để NGHE-NHÌN…QUAN SÁT-XEM XÉT những gì mà phản ứng của tư tưởng-tình cảm-cảm giác-tính khí-thoái quen ở tâm trí đang diễn ra....

Khánh Vân: Vâng

Lê Hiến: Với BẢN THÂN và THẾ GIỚI BÊN NGOÀI...Em có làm điều đó, cho chính mình..?
Khi chúng ta là HỌC SINH...

Khánh Vân: Cũng không hẳn như vậy. Sống trong cuộc sống này không phải loại trừ hết kiến thức kinh nghiệm đã có. Khi nào cần đến nó vẫn dùng cho công việc. Chỉ là không dính mắc vào nó thôi

Lê Hiến: KIẾN THỨC TÂM LÝ về BẢN THÂN ANH là HỌC SINH.
HOÀN TOÀN KHÔNG BIẾT về "NÓ"
KHÔNG PHẢI KIẾN THỨC KHOA HỌC THƯỜNG THỨC
Nhà trường dạy. Điều đó là cần có...

Khánh Vân: Cái đó em chưa đạt được. Là thật sự....

Lê Hiến: Đó là điều chúng ta tiến đến...

Khánh Vân: Vì khi nào tâm không em biết không, khi nào dính mắc em biết dính mắc... Đơn giản là như vậy

Lê Hiến: Làm sao em phát hiện được điều đó?

Khánh Vân: Chỉ cần tỉnh thức. Nhưng tâm em chưa thực sự mở hội. Chỉ là từng lúc.....

Lê Hiến: Gắn bó-dính mắc-lệ thuộc-cố chấp.... là những từ nói lên trạng thái của tâm trí và cảm giác...cảm xúc-tình cảm

Khánh Vân: Nếu nói rằng hoàn toàn ko bị lệ thuộc vào thời gian và không gian tâm lí thì a đã thực sự ở trình độ rất cao rồi

Lê Hiến: Đó là những gì ta cần phát hiện cho chính mình trong "SỐNG".
Đó là điều anh muốn nói đến...

Khánh Vân: Để tâm trí rơi rụng những thứ đó nó hoàn toàn tự nhiên. Không thể muốn là được
Càng muốn càng xa

Lê Hiến: Hay nói cách khác dễ hiểu hơn là "TIẾN HÀNH-SỐNG" qua "TỰ BIẾT MÌNH"

Khánh Vân: Giờ Em đơn giản là sống với những gì hiện hữu trong, ngoài em. Không cố gắng, kể cả thiền

Lê Hiến: THIỀN là RƠI RỤNG TOÀN BỘ HẬU TRƯỜNG QUÁ KHỨ TÂM

Khánh Vân: Cái rơi rụng hoàn toàn tự nhiên

Lê Hiến: Một cách TỰ NHIÊN trong NGHỆ THUẬT "NGHE-NHÌN". Khi TỈNH THỨC-TÂM TRÍ RƠI RỤNG QUÁ KHU một cách TỰ NHIÊN
Mà KHÔNG CÓ PHẢN ỨNG. “HỌC” chính là để TỰ BIẾT BẢN THÂN. Qua khám phá -phát hiện từng khoảnh khắc...TỈNH THỨC để thấy được bản thân

Khánh Vân: Khi thiền ta thấu hiểu được bản chất của cuộc sống, tâm trí tự buông mọi dính mắc mà không có sự nỗ lực nào để buông

Lê Hiến: Không. Nỗ Lực, Ý Chí…Chạy theo thành tích, kết quả kinh nhiệm đạt được...

Khánh Vân: Anh không hiểu ý em?

Lê Hiến: Em hãy nói ?

Khánh Vân: Khi thiền ta thấu hiểu được bản chất của cuộc sống, tâm trí tự buông mọi dính mắc mà không có sự nỗ lực nào để buông

Lê Hiến: THIỀN là "SỐNG"
Vậy "SỐNG" như thế nào đây?
Hay nói cách khác. Bạn đang làm gì với cuộc sống của bạn..?

Khánh Vân: THIỀN là CHÚ TÂM vào hiện tại ngay đây và bây giờ

Lê Hiến: Ý anh muốn nói là hành động là những gì với cuộc sống của chính em...
qua THIỀN
THIỀN là "TIẾN HÀNH SỐNG”.

Khánh Vân: Giáp mặt với cuộc sống không trốn chạy dù cuộc sống là gì và luôn chú tâm vào giây phút này

Lê Hiến: Thôi được... chúng ta sẽ trò chuyện theo lối khác... anh đang đề nghị...?
"SỐNG" là gì? 
Với một ngày...Những gì mà em sẽ trải qua chứ?
Em phát hiện những gì được gọi là "SỐNG" trong một ngày..?
Tâm trí-óc não-tình cảm-tính khí và những thoái quen-sở thích...

Khánh Vân: Em không có khái niệm định trước những gì sẽ đến. Hãy cứ hồn nhiên với sự sống đang là

Lê Hiến: Anh hỏi em tên gì... thì phản hồi của tâm trí ra sao?
Anh hỏi tuổi thì tâm trí sẽ phản ứng thế nào? 
Xin lổi, ví dụ: Anh nói một câu làm thương tổn đến em...v.v..phản ứng từ tâm trí là gì? phản ứng có được từ đâu..?

Khánh Vân: Nếu là Thiền thì phản ứng thật tự nhiên khi trả lời những câu hỏi đó.

Lê Hiến: Vậy, phản ứng ở tâm trí từ đâu mà có? Khí em phản hồi :"Nếu là Thiền thì phản ứng thật tự nhiên khi trả lời những câu hỏi đó."

Khánh Vân: Có lẽ em không thích hợp với những câu hỏi

Lê Hiến: Vậy, làm thế nào em lên lớp với HỌC SINH. Em dạy chúng với những gì? Lấy những gì từ đâu để Em dạy chúng.
Những gì em dạy cho chúng...Có được từ đâu...?
Em chưa từng đặt ra câu hỏi nào cho Học Sinh sao..? Không gợi Ý cho chúng HỌC sao?                                     

Khánh Vân: Đó là những kiến thức để áp dụng cho công việc nó tự có sẵn trong trí não, khi cần ta lấy ra như lấy một cuốn sách trong ngăn tủ ko đòi hỏi ta chạy về quá khứ hay tương lai

Lê Hiến: Vậy, kiến thức có được là “BỘ NHỚ”. Ký ức là thời gian, qua thời gian kiến thức được tích lũy thêm vào bộ nhớ. Khi câu hỏi được đặt ra phản ứng đáp trả từ ký ức.

Khánh Vân: Khi xong việc lại cất nó vào chỗ cũ hoàn toàn khác với kiểu câu hỏi khiến cho dòng tư tưởng phát sinh

Lê Hiến: Tư tưởng, suy nghĩ có từ kinh nghiệm-hình anh-kiến thức. Sau đó, chúng được tái lặp qua nghĩ tiếp tục... Liên tục ghi sâu lên tế bào não...

Khánh Vân: Giờ em rất ngại khi đụng đầu tư tưởng....

Lê Hiến: Và hằng ngày khi dạy học chúng được lôi ra ngày này qua ngày kia bằng suy nghĩ..
Tiếp tục suy nghĩ cho đến khi về hưu. Cái tư tưởng lặp đi lặp lại hằng ngày... với những phản ứng liên tục “gia cố” cho bộ nhớ-ký ức

Khánh Vân: Không hề có suy nghĩ khi sử dụng những kiến thức đó chứ a.

Lê Hiến: suy nghĩ là thời gian, là tư tưởng. Dù là kiến thức khoa học hay kiến thức tâm lý. Vì, có sự lặp lại điều gì đó thường xuyên...suy nghĩ "đóng khung" tâm trí trở nên hạn hẹp

Khánh Vân: Đừng phức tạp hóa mọi vấn đề. Cũng đừng đào xới chính mình. Cứ trọn vẹn với hiện tại là cách giúp mình biết mình tốt nhất và nó hợp với trình độ của mỗi người

Lê Hiến: Trí Năng hạn chế tự giam cầm tâm trí với những thứ mà nó có... đang tù ngục chính bản thân. "NÓ" SỢ BƯỚC RA KHỎI "NGỤC TÙ". Vì đó là "NGỤC TÙ CHÍNH NÓ" bởi những gì đã biết. Vì thế, bị bao quanh "KIẾN THỨC về CHÍNH mÌNH" hay "KIẾN THỨC KHOA HỌC"...v.v. mà nó đang sở hữu. Làm giới hạn tầm nhìn, cản trở sự nghe.

Khánh Vân: Đôi khi ta tưởng mình biết mình nhưng cẩn thận lại là cái vay mượn từ ai đó. Bản ngã vốn rất tinh vi và tư tưởng thì khôn khéo

Lê Hiến: SỢ ĐỐI MẶT VỚI TÂM KHÔNG LÀ GÌ NÊN CÁI “TÔI” CỐ GẮNG LẮP ĐẦY “KHOẢNG KHÔNG” BẰNG CÁCH VAY MƯỢN MỌI THỨ TỪ THẾ GIỚI BÊN NGOÀI để QUÊN MẤT CHÍNH BẢN THÂN. SỢ HÃI KHÔNG MUỐN TÌM HIỂU-KHÁM PHÁ ĐI SÂU VÀO CHÍNH MÌNH…NẾU TẤT CẢ “MỌI THỨ VAY MƯỢN TỪ BÊN NGOÀI” bị RƠI RỤNG.
TA PHẢI ĐỐI MẶT HOÀN TOÀN với cái “KHÔNG CÓ GÌ”. TÂM KHÔNG.
Đó là điều "TÔI" KHÔNG MUỐN NGHĨ TỚI...
Vì KHÔNG ĐƯỢC AN NINH-AN TOÀN cho TÔI
KHI TÂM KHÔNG là MỘT VÂT.
BẢN THÂN trở về "KHÔNG"
KHÔNG có cái để "BÁM" cho AN TOÀN-ANH NINH. TÔI sẽ rao đây..? Giữa thế giới này...?
TÔI KHÔNG DÁM BƯỚC VÀO cái “KHÔNG LÀ GÌ” trong "SỐNG". TÔI PHẢI LẮP ĐẤY “KHOẢNG TRỐNG” cho "SỐNG" của TÔI. MỌI THỨ TRỞ NÊN “ĐÁNG NGẠI". Rất “ĐÁNG "SỢ"…
"SỐNG" trở thành "CHẾT"

Khánh Vân: Vâng, đó là sự thật. Muộn rồi e đi ngủ đây ạ. Tạm biệt ạ

Lê Hiến: Vậng, sự thật là thế.. cho những AI muốn khám phá chính bản thân mình...
Chào em, chúc ngủ ngon. Hẹn gặp lại ngày khác...

Khánh Vân: Vâng ạ. Tạm biệt anh.



                                                  

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

J.KRISHNAMURTI: TỰ BIẾT MÌNH Là một TIẾN HÀNH trong “SỐNG”







Vì vậy, để hiểu được vô số vấn đề mà mỗi người trong chúng ta đều có, là nó không cần thiết hiện giờ để “TỰ HIỂU BIẾT CHÍNH MÌNH” sao? Và đó là một trong những điều khó khăn nhất, nhận thức để thấu hiểu bản thân mình - đó không có nghĩa là một sự cô lập, rút lui. Rõ ràng, để biết bản thân mình là điều cần thiết; nhưng biết bản thân mình không bao hàm việc rút lui khỏi mối quan hệ. Và đó sẽ là một sai lầm, chắc chắn, để nghĩ rằng, con người có thể biết được bản thân mình có ý nghĩa thât đáng kể, hoàn toàn, đầy đủ, bằng cách tự cô lập, hay loại trừ, hoặc bằng cách đi đến một số nhà tâm lý học, hoặc một số linh mục hay môt vị thầy; hoặc một người có thể học tự hiểu biết được chính mình bằng một cuốn sách. Tự biết được mình đang là những gì, rõ ràng là một tiến hành trong “SỐNG”, không phải là một kết thúc trong chính nó; và để biết được chính mình, người ta phải nhận thức được bản thân mình trong từng hành động, đó là mối quan hệ. Bạn khám phá-phát hiện chính mình, chứ không phải trong sự cô lập, không phải trong sự rút lui, nhưng trong mối quan hệ, trong mối liên hệ với xã hội, với vợ, chồng của bạn, người anh em của mình, với con người; nhưng để khám phá-phát hiên cách bạn phản ứng, những gì phản ứng của chúng ta là, đòi hỏi một sự tỉnh táo phi thường của tâm trí, một NHẬN THỨC sâu sắc và nhạy cảm của TRI GIÁC.

J.KRISHNAMURTI: Bạn đang làm gì với cuộc sống của bạn?




Cuộc đấu tranh của bạn là cuộc đấu tranh của con người

                                                                                  

Toàn bộ, cuộc cách mạng phong phú không thể xảy ra, trừ khi bạn và tôi hiểu mình là một tiến hành tổng thể của “SỐNG”. Bạn và tôi không phải là cá nhân biệt lập nhưng là kết quả của cuộc đấu tranh toàn thể nhân loại với ảo tưởng của mình, tưởng tượng, theo đuổi, sự thiếu hiểu biết(si mê-vô minh-ngu dốt), xung đột, mâu thuẫn, và đau khổ. Người ta không thể bắt đầu làm thay đổi tình trạng của thế giới mà không có sự hiểu biết chính mình. Nếu bạn thấy rằng, có ngay lập tức là bên trong bạn hoàn thành một cuộc cách mạng, là đó không? Sau đó, không có vị thầy là cần thiết bởi vì tự hiểu biết của chính mình(bản thân) là từ từng sát na, nó không phải là sự tích tụ của các tin đồn, tin giả, tin dịch, lời nói nhảm nhí, tầm phào, không có ý nghĩa, vô bổ cũng không phải là nó chứa trong giới luật của bậc thầy tôn giáo. Bởi vì bạn đang khám phá ra chính mình(bản thân) trong mối quan hệ với mọi thứ khác nữa từ khoảnh khắc này sang khoảnh khắc khác, mỗi mối liên hệ có một ý nghĩa hoàn toàn khác nhau. Mối quan hệ đó là một sự mặc khải(tiết lộ), một tiến hành liên tục của việc khám phá-phát hiện của chính mình, và từ điều này tự khám phá-phát hiện, có hành động diễn ra(xảy ra). 
Vì vậy, tự hiểu biết chỉ có thể đến thông qua mối quan hệ-liên hệ với vạn vật muôn loài, không phải thông qua sự cô lập. Tiến hành “SỐNG” là mối tương giao-tương quan, quan hệ-liên hệ là hành động(NHÂN), và tự hiểu biết(tự tri) là QUẢ, là kết quả của nhận thức trong hành động.


Bạn đang làm gì với cuộc sống của bạn?

TỰ BIẾT MÌNH




TỰ BIẾT MÌNH

TỰ BIẾT BẢN THÂN TRONG "CÔ ĐƠN" hay "MỘT MÌNH" ở TẬN CÙNG ĐAU KHỔ và BẤT MÃN hay ĐI DẠO MỘT MÌNH
CÓ THỂ ĐIỀU MỚI LẠ XẢY RA...
TRƯỚC TÂM KHÔNG CÓ TRẠNG THÁI SÁNG TẠO NÀY.

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

TỰ BIẾT MÌNH là KHỞI ĐẦU của HỌC



TÌNH YÊU THẬT SỰ HIỆN DIỆN NƠI BẢN THÂN.
HÀNH ĐỘNG từ CON TIM YÊU THƯƠNG với cái TRÍ THÔNG MINH-SÁNG SUỐT.
KHÔNG "TY_THƯƠNG" 
KHÔNG có TƯƠNG GIAO-HÒA ÁI trong "SỐNG"

CUỘC TRÒ CHUYỆN 21-04-2015 "SỰ PHÂN HÓA TRONG TÂM TRÍ NHÂN LOẠI"


CUỘC TRÒ CHUYỆN 21-04-2015
SỰ PHÂN HÓA TRONG TÂM TRÍ NHÂN LOẠI

SốngThiền LêHiến: Khánh Vân thân mến...
Khánh Vân đã có những bước phát triển về THIỀN. Anh hy vọng, Em có cuộc sống với chất lượng tốt hơn...

Khánh Vân: Cảm ơn anh đã nghĩ đến những điều tốt đẹp cho em.

Lê Hiến: Thực đấy...

Khánh Vân: Thực ra tiến bộ hay không thì mỗi người đều tự biết rõ nhất

Lê Hiến: Chính xác...THIỀN là cách hội nhập trực tiếp vào sống mà không gây ra mâu thuẫn-xung Đột
                
Khánh Vân: Giáp mặt với cuộc sống để thấy rõ cảm xúc của mình trong đó. Đừng mong ko có xung đột, mâu thuẫn. Chỉ thấy và biết thế thôi ạ

Lê Hiến: Bản chất của Tâm trí là những gì...?

Khánh Vân: Vẽ vời

Lê Hiến: Mâu thuẫn từ đâu mà có...?

Khánh Vân: Là đối kháng với thực tại không như mong muốn. Thực ra thiền đơn giản

Lê Hiến: Vậy, giáp mặc với cuộc đời mang đến Ý NGHĨA gì chăng?

Khánh Vân: Thấy ra mình

Lê Hiến: Vâng, Thấy được chính mình...Như những gì chúng đang là...

Khánh Vân: Vâng, đúng vậy. Đừng thêm bớt gì hết

Lê Hiến: Đúng. Em nghĩ gì với THIỀN là đơn giản?

Khánh Vân: Vâng

Lê Hiến: Hay "NÓ" là phức tạp?

Khánh Vân: Đơn giản khi mình hiểu cái tinh tế của nó.

Lê Hiến: TỰ BIẾT chính MÌNH trong cuộc sống đơn giản hay phức tạp này.

Khánh Vân: Thiền sao cho đừng có Ta thiền là được. Nếu bạn tập trung vào hiện tại là cái ta thiền rồi. Trí năng đang thực hiện

Lê Hiến: Có TA THIỀN là có Ý NGHĨA về những cách thức hay phương pháp mà TA CHỦ ĐỘNG TIẾN HÀNH. Tâm trí đi vào thời gian...

Khánh Vân: Khi anh thiền với cái ta và khi ko có mặt cái ta, anh sẽ tự thấy. Ngôn ngữ thật khó diễn đạt. Một đằng thật thảnh thơi, còn ngược lại gây căng thẳng

Lê Hiến: Bởi cái "TÔI" cố gắng, nỗ lực trong mục đich


Khánh Vân: Thật thảnh thơi mà hoàn toàn tỉnh táo với hiện tại.
Vâng. Thiền hoàn toàn không có mục đích đặt trước

Lê Hiến: Khi không có quá khứ tham gia “quấy nhiễu”
Hay phóng tới tương lai...Vậy, trong khi THIỀN em có dùng cách thức nào không...? Do sách hay Ai đó ... Có từ qúa khứ


Khánh Vân: Tất nhiên là không có cách thức nào ạ

Lê Hiến: Tốt lắm. Đó là cái Anh muốn nói

Khánh Vân: Đọc sách Krishnamurti cũng phải hiểu Krishnamurti muốn nói gì.

Lê Hiến: Đúng thế

Khánh Vân: Ông ấy và Phật đều nói cùng một chân lí

Lê Hiến: Không phải bắt chước làm theo... Theo cách mà mình tưởng-nghĩ khi đọc qua


Khánh Vân: Ông ấy không phê phán con đường mà Phật đã đi như nhiều người lầm tưởng

Lê Hiến: Thế là dính mắc rồi... Krishnamurti không nói gì đến PHẬT

Khánh Vân: Mà chỉ muốn nói, con đường Phật là của riêng Phật ko phải áp dụng cho ai.

Lê Hiến: Krishnamurti chỉ vạch cho chúng ta thấy những gì mà thế giới đang là... Như hiện nay

Khánh Vân: Kể cả con đường Krishnamurti đi cũng chỉ cho riêng ông ấy

Lê Hiến: Không phải là KIỂU MẪU cho ta, vì thế TA bắt chước làm theo kiểu mẫu là mất TỰ DO. Bị DÍNH MẮC cho dù làm theo Krishnamurti hay PHẬT. Khi chúng ta bắt chước làm theo kiểu mẫu. Tâm trí bị “QUY ĐỊNH” dính mắc, ngục rù…


Khánh Vân: Ko phải đem ra để áp dụng. Nếu ko tinh sẽ nghĩ rằng K phỉ báng tôn giáo

Lê Hiến:....Ko phải đem ra để áp dụng. Nếu ko tinh sẽ nghĩ rằng K phỉ báng tôn giáo...
Em nhận xét rất chính xác. TỰ BIẾT MÌNH...TA KHÔNG là TÍN ĐỒ hay MÔN ĐỆ

Khánh Vân: Đúng

Lê Hiến: TỰ BIẾT MÌNH là TỰ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN RỜI KHỞI... "NGHĨ-TƯỞNG" sai lầm đã lâu rồi mà không nhận ra chính mình. Đi trong "LỆCH LẠC"

Khánh Vân: Vâng.

Lê Hiến: Krishnamurti và PHẬT chỉ cho chúng ta thấy. Cái thế giới do chúng ta tạo ra đang đi trong SAI LẦM. Như chính BẢN THÂN con người của chúng ta đã tạo ra cái thế giới này...Các NGÀI KHÔNG THÊM BỚT gì trong đó.
Krishnamurti nói chuyện trong suốt 60 năm.
Phật nói 49 năm
Cả 2 nói trong "IM LẶNG".

Khánh Vân: Vâng

Lê Hiến: Thay vì nhìn lại chính mình. Tự tìm hiểu bản thân để “TỰ BIẾT MÍNH” Con người đã không làm điều đó. Tâm Trí con người lại "CHẾ BIẾN" ra mọi thứ. Sau đó ... tiếp tục chơi. Thế giới ngày thêm"HỖN LOẠN" hơn.

Khánh Vân: Cuộc sống mỗi người là một dòng chảy khác nhau. Vì vậy đó cũng là lẽ thường thôi ạ

Lê Hiến: Dòng chảy thì không khác...Nhưng các "XOÁY NƯỚC". Lại là VẤN ĐỀ của cuôc sống của từng CÁ NHÂN.

Khánh Vân: Rất khác chứ ạ. Mỗi khúc đoạn đã khác nhau rồi

Lê Hiến: Vì thế DÒNG CHẢY TÂM THỨC là KHÔNG. Chỉ có các "XOÁY NƯỚC"….DÒNG CHẢY không phải là "XOÁY NƯỚC". Em thấy thế nào vào lúc này...?

Khánh Vân: Với em cuộc sống của mỗi ngườii là một dòng chảy, có khúc quanh khúc thẳng

Lê Hiến: Em hiểu thế nào là dòng chảy tâm thức? Không phải là khái niệm hay lý thuyết ở đây...Mà là có "THỰC" dòng chảy hay không? Do chính mình tự tìm ra, ngay bản thân chính mình. Bây giờ

Khánh Vân: Anh nghĩ dòng chảy là cái gì thật bình lặng sao?

Lê Hiến: TỔNG THỂ "SỐNG".
Không phải những gì có từ quá khứ để NGHĨ ra... dòng chảy hay Tưởng ra... dòng chảy. Đó là cái khó của THIỀN, mà con người số đông chọn cách thức dễ cho chính mình
Là làm theo pháp môn hay phương pháp nào đó để TU TẬP…Theo bài bản đã có trước...Lấy đó làm nguyên lý hay công thức. Sau đó bắt chước làm theo. Cho nên hiện nay phong trào dạy "THIỀN hay YOGA" đang nở rộ, các SINH VIÊN đến TẬP LUYỆN nhiều...Theo trào lưu hiện nay

Khánh Vân: Không phải ai cũng dạy và học như vậy đâu ạ. Người học phải tự mình thấy ra mới được

Lê Hiến: Đây là điểm khác..Anh muốn nói tới
Em hãy vào các THIỀN VIỆN". Hoặc "YOGA". Gia nhập chơi thử sẽ biết

Khánh Vân: Âu cũng là căn cơ của mỗi người.( như ngôn ngữ Phật nói)

Lê Hiến: Chúng ta thích con đường có "BÀI BẢN" trước. Bước kế tiếp...TU TẬP theo BẢN ĐỒ. Tất cà TÔN GIÁO và ĐẠO GIÁO trên thế giới này là thế...Chỉ có cách thức khác nhau…Nhưng phải có bài bản

Khánh Vân: Không phải thế đâu ạ

Lê Hiến: Đó là điều HỌ đang làm giống nhau

Khánh Vân: Chỉ những người tôn thờ tôn giáo của họ mới như vậy.

Lê Hiến: Nếu Em thử gia nhập vào PHẬT GIÁO TIỂU THỪA sẽ có bài bản của họ
Hay Em thử gia nhập vào Phật Giáo Đại Thừa cũng không khác thế...

Khánh Vân: Có những người khoác áo thầy tu nhưng họ không hề ràng buộc bởi tôn giáo nào hết

Lê Hiến: Không có điều đó được

Khánh Vân: Tất cả hình tướng chỉ là hình tướng. Cốt lõi là ở cái tâm mỗi người như thế nào với cuộc sống đang là của họ thôi.

Lê Hiến: Vì bạn gia nhập tôn giáo nào , bạn phải theo lý thuyết của “NÓ”

Khánh Vân: Ôi, vậy anh có cái nhìn phiến diện rồi.

Lê Hiến: Anh đang quan sát những gì đang là ...trong thế giới này "NÓ" thế nào thì nhìn như thế đó, Không có Ý NGHĨ CÁ NHÂN xen vào….

Khánh Vân: Họ khoác áo thầy tu nhưng họ ko theo tôn giáo nào hết. Tâm họ hoàn toàn ko dính mắc. Nhìn sao được tâm trí con người hả anh. Mỗi người chỉ biết mình rõ nhất

Lê Hiến: Nếu, Em nói vậy, Tại sao con người phải Gia nhập vào các tổ chức đó hay Tôn Giáo hoặc Đạo giáo...Vậy, Phật Giáo, Hồi Giáo, Ấn Độ Giáo, TIN LÀNH, THIÊN CHÚA GIÁO, DO THÁI GIÁO...v.v..và nhiều thứ khác đang TỒN TẠI ở thế gian...Hằng ngày chuyện gì đang xảy ra trong hế giới này. Khi chúng ta xem tin thế giới…?

Khánh Vân: Là những tín đồ sùng tín ngưỡng của họ đặt ra. Nhưng không phải ai trong hình thức ấy đều dính mắc. Cái chính là ở tâm họ như thế nào thôi. Ta không thể nhìn vào cái bề nổi bên ngoài để đánh giá tất cả những con người trong hình thái hay tổ chức ấy

Lê Hiến: Chúng ta tìm xem sự “QUY ĐỊNH” và "DÍNH MẮC" là gì nhé..?
Một người làm khoa học suốt cuộc đời theo em họ có thế nói khác với niềm tin khoa học của họ kg? Một người theo bất kỳ TÔN GIÁO hay ĐẠO GIÁO hoặc các TỔ CHỨC khác nhau
Họ có thể nghĩ khác với những gì HỌ đã được HỌC kg..?
MỘT NGƯỜI ẤN GIÁO CÓ NÓI THEO LÝ THUYẾT PHẬT GIÁO kg..?

Khánh Vân: Anh có cái nhìn phân biệt vào hình tướng rồi

Lê Hiến: Đang QUAN SÁT MỌI THỨ TẠI THỀ GIAN này đang TỒN TẠI và HIỆN RA TRƯỚC MẮT CHÚNG TA hằng ngày đó. Có gì đâu mà TÂM PHÂN BIỆT hãy QUAN SÁT thử xem có phải  NHỮNG GÌ ĐANG LÀ...Xảy ra như thế khắp mọi nơi trong thế giới này…Sự PHÂN HÓA đang hình thành trong mỗi con người của chúng ta. NGƯỜI THEO ĐẠO HỒI... CÓ CÙNG LÝ THUYẾT như THIÊN CHÚA GIÁO kg..? hay người theo ẤN GIÁO có cùng Lý Thuyết Phật Giáo không?

Khánh Vân: Em thì khong thấy vậy. Phật, Chúa, Krishnamurti, Osho hay một số thầy đều nói cùng một chân lí dù họ hiện thân dưới các hình tướng khác nhau. Ngôn ngữ, cách diễn đạt tuy có khác nhưng đều nói về một sự thật

Lê Hiến: SỰ THẬT đó là PHẬT TỬ nói theo LÝ THUYẾT PHẬT GIÁO còn người THIÊN CHÚA GIÁO NÓI THEO LÝ THUYÊT THIÊN CHÚA GIÁO… Người ĐẠO HỒI hay người ẤN ĐỘ GIÁO nói theo HỌC THUYẾT của HỌ…Thế Giới đang bị PHÂN HÓA, PHÂN MẢNH ngày càng nhiều hơn.


Khánh Vân: Không phải vậy đâu ạ. Số đông chứ khong phải là tất cả…Những người đã hiểu SỰ THẬT chỉ nói về một chân lí. Chân lí ko thể có hai được

Lê Hiến: Em kêu người PHẬT TỬ sang NHÀ THỜ THIÊN CHÚA GIÁO đọc KINH xem nào..?
Chuyện gì sẽ xảy ra...?

Khánh Vân: Còn những người nói theo tôn giáo là những người đã dính mắc vào vài tôn giáo của họ rồi. Đâu phải nói sự thật nữa ạ

Lê Hiến: Hay NGƯỜI THIÊN CHÚA GIÁO sang CHÙA CHIỀNG đọc kinh... Đó là những gì thực tế đang "PHÂN HÓA"

Khánh Vân: Còn những người nói theo tôn giáo là những người đã dính mắc vài tôn giáo của họ rồi. Đâu phải nói sự thật nữa ạ

Lê Hiến: "SỰ THẬT" trước mắt là TÂM TRÍ NHÂN LOẠI đang "DINH MẮC" trong PHÂN HÓA. KHÔNG bằng HÌNH THỨC này cũng bằng HÌNH THỨC khác

Khánh Vân: Vậy theo anh cái mà Krishnamurti nói có khác Phật nói không?


Lê Hiến: Qua QUAN SÁT cho thấy SỰ THẬT là TÂM TRÍ_ÓC NÃO đang bị DÍNH MẮC.. Chỉ có thế thôi

Khánh Vân: Vậy theo anh cái mà Krishnamurti nói có khác Phật nói không?

Lê Hiến: Krishamurti hoàn toàn khác

Khánh Vân: Khác gì ạ

Lê Hiến: Phật chủ trương có hệ thống, có bài bản theo sự tiến hóa. Ngày một TỐT ĐẸP hơn… TU TẬP có BÀI BẢN cho đến khi thành PHẬT. Có con đường(bản đố) đi đến PHẬT QUẢ.

Khánh Vân: Có lẽ anh chưa tìm hiểu Phật nói gì…Phật khuyên không nên tin những gì Phật nói

Lê Hiến: Anh không theo lý thuyết nhà phật. Cũng không là Phật tử

Khánh Vân: Đọc Krishnamurti và Phật không khéo hiểu nhầm lời người muốn nói. Vậy nên bao nhiêu kinh điển ra đời… Mà lời Phật đâu cần nhiều như vậy

Lê Hiến: Phật giáo đã được hình thành hằng ngàn năm, sách phật giáo như núi

Khánh Vân: Đấy là do tưởng nghĩ của tâm trí vẽ ra

Lê Hiến: Phân ra không biết bao nhiêu ngàn chi phái khác nhau

Khánh Vân: Nên kinh điển nhiều như vậy

Lê Hiến: Vậy, những gì là trò chơi của TRÍ NĂNG ?

Khánh Vân: Thực ra Krishnamurti và Phật hay ai đã hiểu cái thực đều chỉ ra 1 sự thật thôi. Tôn giáo do con người vẽ vời ra hết. Chân lí chỉ có 1

Lê Hiến: TÂM TRÍ đã tạo ra quá nhiều thứ. Anh không biết CHÂN LÝ là 1 hay 2 hoặc 3.4.5.6.7.8.9...theo SÁCH hoặc AI đó nói. Hãy TỰ KHÁM PHÁ để PHÁT HIỆN SỰ THẬT(chân lý) cho chính BẢN THÂN MÌNH

Khánh Vân: Là chỉ ra cái con người dính mắc vào thời gian và không gian tâm lí tạo ra tư tưởng dẫn đến xung đột hay rối loạn

Lê Hiến: Đó là điều anh muốn nói tới. Sự "DÍNH MẮC" và “QUY ĐỊNH” của TÂM TRÍ NHÂN LOẠI. Như hiện nay. Đó là điều chúng ta cần phải nhìn ra-thấy được cho chính mình

Khánh Vân: Và chỉ có chú tâm vào hiện tại “ở đây và bây giờ” là ko còn tư tưởng xen vào, chấm dứt phiền não khổ đau xung đột hận thù.....

Lê Hiến: Chính xác, tức thời... THỰC TẠI đang là...Tâm hoàn toàn rời xa quá khứ hay phóng tưởng đến tương lai

Khánh Vân: Và phải nhận ra sự tinh tế trong chú tâm. Nếu ko lại là ta chú tâm(trí năng hoạt động) thì đã rời xa thực tại mất rồi

Lê Hiến: Tâm trí chỉ tạo ra thêm sự "PHÂN HÓA" "HỖN LOẠN" và VÔ TRẬT TỰ

Khánh Vân: Tất cả Chúa, Phật, Osho, Krishnamurti, hay gì gì… đều nói về 1 sự thật ấy. Vì ngôn ngữ khác nhau nên dễ bị hiểu lầm theo tưởng nghĩ của mỗi người thành ra tông phái

Lê Hiến: Hãy để tất cả qua một bên...TA XEM TÂM TRÍ bây giờ 'NÓ" đang vận hành ra sao và dính vào chỗ nào...? Đó là điều cần THẤY cho lúc này..Phải không?

Khánh Vân: Vâng. Hôm nay anh em mình trò chuyện đã khá lâu, em đi ngủ đây ạ. Hẹn anh hôm khác nhé. Tạm biệt anh ạ.

Lê Hiến: Hãy nhìn lại bản thân. Hãy tự hiểu chính mình…
Hãy Tự Biết Mình đang là gì… hay không là gì…


Chúc em ngủ ngon