Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Kiến thức là Không phải trí thông minh



Kiến thức là Không phải trí thông minh

   Trong tìm kiếm của chúng ta cho nhiều kiến thức hơn, trong các tham muốn-ham lợi của chúng ta, chúng ta đang mất đi tình yêu, chúng ta đang tự làm cùn-tù chính mình mất khả năng cảm nhận cho vẻ đẹp, mất “sự nhạy cảm” đối với hành động tàn nhẫn-độc ác xuất phát từ bản thân; chúng ta đang ngày càng trở nên chuyên môn hóa hơn và ít hơn và kém hơn được hội nhập(tổng thể của sống).

  Trí Thông Minh không thể được thay thế bằng kiến thức(kinh nghiệm) tâm lý, và không một lời giải thích, không có sự tích lũy của sự kiện tâm lý, sẽ giải phóng cho con người thoát khỏi đau khổ. Kiến thức là cần thiết, như kiến thức khoa học có vị trí của nó; nhưng nếu tâm trí và trái tim đang chết ngạt bởi hiểu biết, có rất nhiều kiến thức tâm lý từ kinh nghiệm bản thân hay sách hoặc ai… và nếu nguyên nhân gây ra của khổ đau được giải thích bằng đủ mọi cách từ “những gì đã biết…”, thế thì cuộc sống trở nên vô ích và chẳng có ý nghĩa gì, khi tiến hành “SỐNG”. Thông tin, hiểu biết về các sự kiện, mặc dù ngày càng tăng, là do bản chất của nó rất hạn chế. Trí Thông Minh-Sáng Tạo là vô hạn, nó bao gồm cả hiểu biết và cách thức của hành động; nhưng chúng ta nắm lấy một chi nhánh và nghĩ rằng đó là toàn bộ cây. Thông qua các hiểu biết của từng phần, chúng ta không bao giờ có thể nhận ra niềm vui của toàn thể. Tri thức không bao giờ có thể dẫn đến toàn thể, vì nó chỉ là một bộ phận, một phần, một mảng của  cuộc sống.

 Chúng ta đã cố gắng đào luyện “trí năng” trở nên sắc bén hơn, đồng nghĩa với việc tách rời từ cảm nhận, và đã “phát triển trí năng” vào việc tiêu hủy của “cảm xúc”. Chúng ta giống như một đối tượng ba chân với một chân dài hơn so với với người khác, và chúng ta không có sự cân bằng. Chúng ta được đào tạo để có tri thức; giáo dục của chúng ta trau dồi trí năng để được sắc nét, tinh xảo, xảo quyệt, ham lợi, và vì vậy nó đóng vai trò quan trọng nhất trong cuộc sống của chúng ta. Trí thông minh là lớn hơn nhiều so với “trí năng” cho nó là hội nhập của lý trí và tình yêu; nhưng có thể có trí thông minh chỉ khi có “tự biết mình”, sự hiểu biết sâu sắc vào toàn bộ tiến hành sống của mình.

J. Krishnamurti, The Book of Life