Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

Thói quen được hình thành


Không có tự do từ quá khứ không có tự do ở tất cả, bởi vì tâm trí không bao giờ là mới, tươi, ngây thơ. Nó chỉ là sự tươi mới, tâm ngây thơ (vô nhiễm) đó là tự do. Tự do không có gì để làm với tuổi tác, nó không có gì để làm với kinh nghiệm; và có vẻ như với tôi rằng chính bản chất của tự do nằm trong việc tìm hiểu toàn bộ cơ chế của thói quen, cả ý thức và vô thức. Nó không phải là một câu hỏi kết thúc thói quen, nhưng khi nhìn thấy toàn bộ cấu trúc của thói quen.
Bạn phải quan sát thói quen được hình thành như thế nào và, bằng cách từ chối hoặc chống lại một thói quen, thói quen khác sẽ được tạo ra. Điều quan trọng là để có được ý thức hoàn toàn về thói quen; vì sau đó, như bạn sẽ thấy cho mình ở đó không còn là sự hình thành thói quen. Để chống lại thói quen, để chống lại nó, phủ nhận nó, chỉ cho phép liên tục tới thói quen. Khi bạn chiến đấu với một thói quen đặc biệt, nghĩa là bạn đang cung cấp cho cuộc sống tới thói quen đó, và sau đó là chiến đấu thực sự của nó trở thành một thói quen hơn nữa. Nhưng nếu bạn chỉ đơn giản là ý thức của toàn bộ cấu trúc của thói quen mà không cần kháng cự, sau đó bạn sẽ tìm thấy ở đó là sự tự do từ thói quen, và tự do là một điều mới diễn ra.
Nó chỉ là buồn tẻ, tâm trí buồn ngủ mà tạo ra và bám vào thói quen. Một cái trí là chăm chú từ khoảnh khắc, chú ý tới những gì nó nói, chú ý tới sự chuyển động của bàn tay của mình, trong suy nghĩ của mình, cảm xúc của mình, sẽ khám phá ra rằng sự hình thành các thói quen hơn nữa đã đi đến một kết thúc. Điều này là hết sức quan trọng để hiểu, bởi vì khi tâm thức là phá bỏ một thói quen, và trong đó quá trình tạo ra rất khác, nó có thể rõ ràng là chưa bao giờ được tự do; và đó chỉ là những tâm hồn tự do, có thể cảm nhận được một cái gì đó vượt ra ngoài chính nó.
J.KRISHNAMURTI