Chúng ta hãy đi vào để xem xét sự ham muốn(dục vọng). Chúng ta biết, sao chúng ta lại không thể, những mong muốn trong đó tự mâu thuẫn, trái ngược với chính bản thân nó, trong đó là bị tra tấn, kéo theo thêm nhiều hướng khác; là nỗi đau, sự bất ổn, sự lo lắng của ham muốn, và xử lý kỷ luật, sự kiểm soát. Và thường xuyên trong cuộc chiến đấu với nó chúng ta xoay-xoắn, vặn vẹo, bóp méo, xuyên tạc làm sai lạc nó, ra khỏi tất cả các hình dạng của chính nó và công nhận như thế là đúng; nhưng nó vẫn còn đó, liên tục theo dõi, và chờ đợi, đẩy mạnh sự việc đó. Làm những gì bạn sẽ có được tương lai là không dục vọng, thăng hoa nó, trốn khỏi nó, phủ nhận nó hay chấp nhận nó, cung cấp cho nó mọi cách thức kiềm chế, thì điều đó luôn luôn vẫn còn ở đó. Và chúng ta biết cách thức các thầy tu và những người khác đã nói rằng chúng ta nên mong muốn tu luyện để tách rời khỏi dục vọng, để tiêu diệt dục vọng, để được được giải thoát khỏi dục vọng, mà điều đó thực sự là vô lý, vì khao khát-dục vọng cần phải được hiểu, không bị tiêu diệt. Nếu bạn tiêu diệt dục vọng, bạn có thể phá hủy cuộc sống riêng của chính mình. Nếu bạn mong muốn làm sai lạc, xuyên tạc, đánh đổ, biến thái hình dạng nó, điều khiển nó, thống trị nó, ngăn chặn nó, bạn có thể làm hủy hoại một cái gì đó lạ thường xinh đẹp.
J. Krishnamurti, The Book of Life