"Krishnamurti, Nỗi Đau Thời Gian" Mộc Nhiên dịch
SốngThiền LêHiến :.... Chúng ta đã phát triển một mạng lưới thuộc về "TƯ TƯỞNG" chạy trốn hết sức xảo quyệt và chúng ta vẫn không vượt qua được nó......???!!! Đó là việc tâm trí có thể làm hàng nhiều thiên niên kỷ qua để rồi cái kết là hoàn toàn "SỤP ĐỔ và KHỔ ĐAU....BUỒN PHIỀN và CHÁN NẢN.....v..v." cùng thời gian. Điều này dễ dàng nhận ra qua từng người và từng gia đình mỗi khi có "BIẾN CỐ XẢY RA" giáng xuống. Trước thách thức đó tâm trí và cảm xúc hay cảm giác lo âu, sợ hãi, buồn khổ và đau đớn sẽ giúp cho bản thân dễ dàng nhận ra sự thật những gì mà bản thân mình hiện có "BÂY GIỜ". Cơ hội cho TA thấy rõ một "MẠNG LƯỚI TƯ TƯỞNG" khổng lồ đã và đang bao trùm và thống trị TOÀN THÂN TÂM TRÍ NÃO. THỜI GIAN như là một NGỤC TÙ KIÊN CỐ thật KHỦNG KHIẾP HIỆN GIAM TÂM THỨC(tâm trí) NHÂN LOẠI. Hoàn toàn mất TỰ DO và sự TƯƠI MỚI-SÁNG TẠO.
"Krishnamurti, Nỗi Đau Thời Gian" Mộc Nhiên dịch
Thời gian giống như một dòng sông đang chảy, và trong dòng thời gian này con người bị giam cầm. Nếu không chấm dứt được thời gian thì sẽ không chấm dứt được nỗi đau buồn.
" Thời gian là nỗi đau ". Nỗi đau này chưa giải quyết được qua hàng thế kỷ tồn tại của con người. Chúng ta đã chạy trốn nó, chúng ta đã phát minh đủ loại lý thuyết, giáo điều, và các nhà thần học đã đưa ra các lý do hết sức tinh ranh để giải thích. Nhưng sự kiện vẫn là chúng ta chưa giải quyết được nó. Nỗi đau buồn chưa kết thúc. Để hiểu được nó chúng ta phải tiếp cận nó một cách tinh khôi, đừng nói rằng không thể giải quyết nó, không thể chấm dứt nó, đừng nói " Hãy chỉ tôi chấm dứt nó ". Phải dùng phương pháp nào, hệ thống nào? Tôi nên làm gì ? Không nên làm gì? " Chúng ta đã chơi trò này hàng bao thế kỷ rồi. Chúng ta đã đi đến các nhà tu hành, đến các thần thánh, đến rượu chè, tìm tình dục, tìm mọi phương cách chạy trốn. Chúng ta đã phát triển một mạng lưới chạy trốn hết sức xảo quyệt và chúng ta vẫn không vượt qua được nó. Cần phải có một tâm hồn tươi tắn, một trí tuệ mới để nhìn vấn đề này. Để nhìn nó, phải tự do khỏi ý thức, ý niệm, cái nên là, không nên là. Chúng ta phải nhìn đúng sự kiện chứ không phải nhìn theo thiên kiến riêng về cách thức sự kiện phải là. Nếu chúng ta mong muốn sự kiện khác đi thì chúng ta chỉ chạy trốn khỏi sự kiện. " Đoạn trích dẫn trên được dịch từ bài nói chuyện của Krishnamurti vào năm 1966 tại London, trong đó ông đặt vấn đề là nỗi đau buồn của nhân loại như thế.