Thứ Ba, 18 tháng 10, 2016

Jiddu Krishnamurti về những gì chúng ta có thể làm gì trong thế giới này.

Jiddu Krishnamurti về những gì chúng ta có thể làm gì trong thế giới này.
Bạn phải có một cú lao mình vào trong nước, không biết làm thế nào để bơi. Thiền định là một trong những điều tuyệt vời nhất, và nếu bạn không biết những gì, đó là bạn đang giống như người mù trong một thế giới của màu sắc tươi sáng, bóng tối và ánh sáng di chuyển. Nó không phải là một vấn đề trí thức, nhưng khi trái tim đi vào tâm trí, tâm có hoàn toàn phẩm chất khác; Tâm là thật ra, thì vô hạn, không chỉ ở khả năng của mình để suy nghĩ, hành động có hiệu quả, mà còn ở ý nghĩa của nó sống trong một không gian rộng lớn, nơi bạn là một phần của tất cả mọi thứ. Thiền là sự chuyển động của tình yêu. Nó không phải là tình yêu của một hoặc của nhiều người. Nó giống như nước mà bất cứ ai có thể uống trong bất cứ cái bình, cho dù vàng hay đất nung; đó là vô tận. Và một điều đặc biệt diễn ra, mà không dùng thuốc hoặc tự thôi miên có thể mang lại; đó là như tâm đi vào của chính nó, bắt đầu ở bề mặt và thâm nhập sâu xa hơn, cho đến chiều sâu và chiều cao đã mất đi ý nghĩa của mình và mọi hình thức đo lường không còn. Trong trạng thái này có hoàn toàn hòa bình, an lành không phải là mãn nguyện mà có được là thông qua sự hài lòng, nhưng một sự bình an, yên lành có trật tự, vẻ đẹp và cường độ. Tất cả đều có thể bị phá hủy, như bạn có thể phá hủy một bông hoa, và tuy nhiên bỏi vì rất dễ bị tổn thương của nó, đó là không thể phá hủy. Thiền này không thể học được từ người khác. Bạn phải bắt đầu mà không biết bất cứ điều gì về thiền, và chuyển động từ sự ngây thơ đến ngây thơ.
Mảnh đất trong đó tâm thiền định có thể bắt đầu là đất của cuộc sống hàng ngày, sự xung đột, nỗi đau và niềm vui thoáng qua. Nó phải bắt đầu từ đây, và mang lại trật tự, và từ đó chuyển động không ngừng. Nhưng nếu bạn đang quan tâm chỉ có làm cho theo thứ tự, sau đó hết sức có thứ tự sẽ mang về sự giới hạn của riêng mình, và tâm trí sẽ là tù nhân của “cái hết sức thứ tự đó”. Trong tất cả các chuyển động này bằng cách nào đó bạn phải bắt đầu từ đầu kia, từ bờ bên kia, và không phải lúc nào cũng được quan tâm với bờ bên này hoặc làm thế nào để qua sông. Bạn phải có một cú lao mình vào trong nước, mà không phải là “biết làm thế nào để bơi.” Và vẻ đẹp của thiền định là bạn không bao giờ biết bạn đang ở đâu, bạn đang đi đâu, những gì cuối cùng là.