Lạ thay...!!!???
Duy nhất thói quen của tâm trí thích gắn liền, bám chặt, nương tựa, lệ thuộc để được an toàn-an ninh bởi những thứ gì đó mà trí óc con người đã vừa phát minh-sáng chế ra mới hôm qua hay cả ngàn-triệu năm về trước... Tâm trí vẫn tiếp tục-tiếp tục-tiếp tục truyền cho nhau hết đời này sang đời khác với một cái "vốn cũ xưa đã rách nát" mà vẫn tiếp tục để cho tâm trí vận hành theo thói quen tạo nên bản thân ngày thêm tồi tệ trong phân rã của sự chia cắt xã hội "thối nát-hỗn loạn".
Duy nhất thói quen của tâm trí thích gắn liền, bám chặt, nương tựa, lệ thuộc để được an toàn-an ninh bởi những thứ gì đó mà trí óc con người đã vừa phát minh-sáng chế ra mới hôm qua hay cả ngàn-triệu năm về trước... Tâm trí vẫn tiếp tục-tiếp tục-tiếp tục truyền cho nhau hết đời này sang đời khác với một cái "vốn cũ xưa đã rách nát" mà vẫn tiếp tục để cho tâm trí vận hành theo thói quen tạo nên bản thân ngày thêm tồi tệ trong phân rã của sự chia cắt xã hội "thối nát-hỗn loạn".
Nhìn thấy, đối mặt với những
thói quen của bản thân tâm trí luôn "bám víu hay gắn chặt" với cái
"vốn cũ xưa đã rách nát" hằng ngày trong cuộc sống. Trước mối họa-nguy
hiểm chết người, có lẽ đây là thách thức lớn của con người đối mặt với sự đau
khổ tận cùng...
Có lẽ cái trí có thể nhận ra
những "sai lầm" của chính nó đi qua hàng ngàn-triệu năm theo một hướng
nhất định nào đó. Khi tâm trí còn tiếp tục "bám víu hay gắn chặt" với
cái "vốn cũ xưa đã rách nát" . Con người không có hòa
bình-yêu thương và tự do trong niềm đam mê sáng tạo cháy bỏng.