SỰ SỐNG VĨNH CỬU
Đó là một trong những
buổi sáng tuyệt diệu chưa từng thấy . Vừng dương vừa mới nhô lên, le lói giữa
những hàng cây thông và cây khuynh diệp. Ánh dương chan hòa trên mặt nước một
mầu vàng rực rỡ, sáng ngời - thứ ánh sáng chỉ xuất hiện trong khoảng không gian
giữa núi và biển. Đó là một buổi sáng đẹp
ngây ngất, bầu trời trong vắt với làn ánh sáng kỳ diệu khiến cho ta không thể
chỉ chiêm ngưỡng bằng mắt mà bằng cả tấm lòng rộng mở. Và khi bạn nhìn thấy
cảnh tượng ấy, bạn sẽ thấy đất và trời xích lại gần nhau và bạn sẽ cảm thấy
dường như bản thân mình đã hòa tan vào với cái đẹp.
Bạn ơi, đừng bao giờ tọa thiền giữa công chúng, hoặc với
người nào, hoặc đám đông nào khác. Bạn chỉ nên
tọa thiền nơi vắng vẻ, trong sự tịch mịch của trời đêm, hoặc trong sự tĩnh lặng
của buổi sáng sớm. Khi bạn tọa thiền nơi vắng vẻ, phải là nơi vắng vẻ. Bạn phải hoàn toàn cô đơn, không theo một hệ thống nào, một
phương pháp nào, không lập đi lập lại lời nói, không theo đuổi một ý tưởng,
không uốn nắn tư tưởng theo ý muốn của bạn.
Sự tĩnh lặng này sẽ tới khi tâm trí bạn đã được giải thoát
khỏi sự suy nghĩ. Khi bị ảnh hưởng bởi
lòng ham muốn, hoặc những điều mà trí não bạn theo đuổi, dù là trong tương lai
hoặc quá khứ, bạn sẽ không có được sự tĩnh lặng. Chỉ trong
sự mênh mông của hiện tại, trạng thái đơn độc này sẽ tới. Và rồi, trong sự tĩnh lặng, tất cả mọi giao tiếp đều chấm
dứt, sẽ không còn có cái người luôn theo dõi
với những bồn chồn, với lòng khát khao ngu ngốc cùng với những rắc rối cuộc đời
của hắn. Chỉ khi đó, trong cái tĩnh lặng của sự đơn độc, thiền định
mới trở nên một điều gì đó mà chúng ta chẳng thể dùng lời nói để mô tả. Thiền định là sự sống vĩnh cửu.
(Trích Freedom, Love, and Action)